વીત્યાં છે વર્ષો ને વીત્યાં છે જન્મો,
વીતી રહી છે જુવાની, વીતી રહી છે સહુની કહાની;
આંસુમાં છુપાઈ છે દુઃખદર્દની કહાની.
ગુપ્તમાં છે મનની તનહાઈ, શરીરભાનમાં છે તણાઈ;
વિકારો, અહંનાં ઉછળે છે મોજાં, વાગે છે વિચારોના ટોળાં;
રમી રહ્યા છે માયામાં સહુ, ખોવાય છે પોતાનામાં સહુ.
આળસ ત્યજી શકતા નથી, મૌનમાં રહી શકતા નથી;
જીવનમાં ઠોકર મળતી રહે, તોય જાગવા અમે તૈયાર નથી.
કૃપાના પાત્ર બનવું નથી, અમારી ભૂલોને સુધારવી નથી;
નહીં નહીંમાં જીવીએ અમે, પોતાની જાતને છેતરીએ અમે.
- ડો. હીરા
vītyāṁ chē varṣō nē vītyāṁ chē janmō,
vītī rahī chē juvānī, vītī rahī chē sahunī kahānī;
āṁsumāṁ chupāī chē duḥkhadardanī kahānī.
guptamāṁ chē mananī tanahāī, śarīrabhānamāṁ chē taṇāī;
vikārō, ahaṁnāṁ uchalē chē mōjāṁ, vāgē chē vicārōnā ṭōlāṁ;
ramī rahyā chē māyāmāṁ sahu, khōvāya chē pōtānāmāṁ sahu.
ālasa tyajī śakatā nathī, maunamāṁ rahī śakatā nathī;
jīvanamāṁ ṭhōkara malatī rahē, tōya jāgavā amē taiyāra nathī.
kr̥pānā pātra banavuṁ nathī, amārī bhūlōnē sudhāravī nathī;
nahīṁ nahīṁmāṁ jīvīē amē, pōtānī jātanē chētarīē amē.
|
|